
TỪ BỆNH VIỆN NHÂN DÂN GIA ĐỊNH ĐẾN CÔN ĐẢO: HÀNH TRÌNH SẺ CHIA CỦA NGƯỜI THẦY THUỐC
Sở Y tế TP.HCM vừa tổ chức lễ sơ kết chương trình luân phiên bác sĩ chuyên khoa đến công tác tại Trung tâm Y tế quân dân y đặc khu Côn Đảo. Sau 1 tháng công tác tại Côn Đảo, các bác sĩ TP.HCM gọi đây là hành trình đầy ý nghĩa, mang tri thức và trái tim người thầy thuốc đến với đảo xa Tổ quốc.

Trong chuyến công tác tình nguyện đợt 1 vừa qua, Bệnh viện Nhân dân Gia Định có ThS.BS Phan Duy Tùng, Khoa Nội hô hấp tham gia. Sau đây là bài cảm nhận của ThS.BS Phan Duy Tùng về chuyến công tác đầy ý nghĩa vừa qua.

Nhận được thông tin về chương trình hỗ trợ chuyên môn tại Trung tâm Y tế quân dân y đặc khu Côn Đảo, tôi cảm thấy vừa háo hức, vừa tự hào. Côn Đảo, vùng đất thiêng gắn liền với lịch sử dân tộc, nơi bao người đã hy sinh vì Tổ quốc, giờ đây lại là điểm đến của một hành trình khác: hành trình của người thầy thuốc mang tri thức và tấm lòng đến phục vụ người dân đảo xa.
Hành trang tôi mang theo không có gì lớn lao, chỉ là chiếc áo blouse trắng cùng tinh thần sẵn sàng xông pha. Tôi biết ở nơi ấy sẽ có thiếu thốn, nhưng cũng tin rằng những gì mình đã học, đã trải qua tại bệnh viện đa khoa hạng 1, tuyến cuối, được xếp cấp chuyên môn kỹ thuật chuyên sâu sẽ giúp ích phần nào cho đồng nghiệp và người bệnh nơi đảo xa.
Những ca bệnh đáng nhớ – Nơi thử thách và lòng yêu nghề gặp nhau
Trong những ngày công tác, tôi có cơ hội cùng ekip tham gia điều trị nhiều ca bệnh khó. Ấn tượng nhất là một trường hợp người bệnh trẻ tuổi đa chấn thương nặng do tai nạn giao thông.
Anh chỉ mới 17 tuổi, nhập viện trong tình trạng sốc mất máu, nghi vỡ thận và lách. Không ai nói với ai, cả kíp trực đều nhanh chóng vào vị trí. Trong bối cảnh thiếu thốn trang thiết bị và thuốc men, từng động tác hồi sức, từng chỉ định, từng lời hội chẩn đều được cân nhắc kỹ lưỡng. Sau khi ổn định, ca phẫu thuật được thực hiện suôn sẻ; những ngày hậu phẫu, người bệnh hồi phục nhanh hơn cả mong đợi. Niềm vui có được khi người bệnh khỏe mạnh xuất viện như một phần thưởng cho nỗ lực của cả tập thể.
Tôi cũng sẽ không thể quên trường hợp nhồi máu cơ tim cấp hay một ca khác là sản phụ 32 tuần bị cường giáp, điều trị dang dở từ đất liền. Dù ở Côn Đảo, telemedicine hiệu quả là cầu nối giữa ekip tại chỗ và các chuyên gia Bệnh viện Nhân dân Gia Định, chúng tôi cùng hội chẩn và điều chỉnh phác đồ phù hợp. Giữa đảo xa, những liên kết chuyên môn như thế khiến tôi cảm nhận rõ hơn sức mạnh của tinh thần hợp tác và tình đồng nghiệp không biên giới.
Trong chuyến đi vừa rồi, tôi cũng có dịp làm quen với nhiều bác sĩ từ các đơn vị khác, cùng nhau trao đổi, học hỏi chuyên môn, chia sẻ kinh nghiệm thực tế – những điều quý giá không dễ có được giữa bộn bề công việc thường ngày.

Từ ca bệnh thực tế đến những giá trị sẻ chia
Song song với công tác điều trị, chúng tôi cùng nhau triển khai kỹ thuật đo Hô hấp ký, một thiết bị từng bị “ngủ quên” nhiều năm vì thiếu người vận hành. Việc hướng dẫn sử dụng, đọc kết quả, ra chỉ định giúp đội ngũ y tế địa phương tự tin hơn trong chẩn đoán và quản lý bệnh phổi mạn tính.

Cùng với đó, số lượt khám bệnh tại Trung tâm tăng gấp 2 – 3 lần so với trước, trung bình hơn 80 lượt mỗi ngày. Mỗi ngày làm việc đều là một hành trình bận rộn nhưng đầy ý nghĩa, khi người dân đến khám đông hơn, tiếp cận dịch vụ tốt hơn và niềm tin của họ với đội ngũ y tế được củng cố rõ rệt.
Xuất phát từ những tình huống thực tế, tôi cũng có dịp tham gia chương trình sinh hoạt khoa học, chia sẻ bài “Bệnh giảm áp ở thợ lặn” cho hơn 20 nhân viên y tế. Đây là một chủ đề đặc thù của vùng biển đảo. Không khí buổi học rất gần gũi, mọi người trao đổi sôi nổi, cởi mở, ai cũng mong được học thêm để phục vụ người dân tốt hơn. Nhìn ánh mắt hào hứng của đồng nghiệp, tôi cảm nhận rõ niềm vui của việc tri thức được lan tỏa và sẽ còn được ứng dụng trong tương lai.

Những ngày ở đảo, nơi chuyên môn hòa cùng tình người
Điều khiến tôi cảm động nhất ở Côn Đảo không chỉ là công việc mà là con người nơi đây. Các đồng nghiệp tại Trung tâm Y tế vừa thân thiện vừa cầu thị, luôn sẵn sàng hợp tác, chia sẻ. Họ chăm lo cho chúng tôi từng bữa ăn, giấc ngủ như người nhà. Người dân đảo rất mộc mạc, chân chất, mỗi khi gặp chúng tôi ngoài đường đều nở nụ cười thật tươi, lời chào thật thân thương.
Một thanh xuân đẹp mang màu áo trắng
Chuyến công tác kết thúc nhưng dư âm vẫn đọng lại thật lâu. Những ngày ở đảo dạy tôi nhiều hơn những gì sách vở từng có thể. Tôi học được về sự sẻ chia, về sức mạnh của tập thể và về ý nghĩa của việc được góp một phần nhỏ bé cho cộng đồng.
Côn Đảo không chỉ là một điểm đến mà là một phần ký ức đẹp trong hành trình thanh xuân của tôi, thanh xuân được phục vụ, được học hỏi và được sống hết mình vì người bệnh.